Luyến Lưu ... Kỷ Niệm
Mây tỏa khói mờ... nắng nhạt thưa
Rêu xanh phủ kín ... cả bốn mùa
Sườn non in bóng... tre buông rũ
Lá phủ trên cành... nặng trĩu mưa
Hoa đào nở trắng... ngát vườn xưa
Bên khóm trúc non... gió nhẹ đùa
Cửa nhà nay bỗng... hư tỉnh quá
Chiếc ghế lạnh tanh... đã mấy mùa...
Chiếc ghế lạnh tanh... đã mấy mùa?
Chiếu giường ở đó... đâu người xưa?
Thoáng nghe xa vẳng... dòng thơ cũ
Se buốt cõi lòng... buồn nhẹ đưa...
Chậu ớt sau nhà...vẫn nở hoa
Bụi cây thược dược... vẫn chan hòa
Hoa hồng vẫn mãi... khoe mầu thắm
Chỉ có mình ta... mắt lệ nhòa
Xuân nở Đông tàn... bao vấn vương
Như sương thổn thức... suốt đêm trường
Như chim rời tổ... xa lìa mãi...
Như nỗi u hoài... chẳng nhạt phai...
TNT