Tuyển Tập Thơ 2

Tuyển Tập Thơ 2

Hiện Hữu

Có ngọn gió lùa.

Đùa trong cọng tóc.

Mang hương bốn mùa.

Thơm tóc em xưa.

Có vệt nắng vàng.

Ủ hơi em ấm.

Đền lại tháng ngày.

Lạnh vắng vòng tay.

Có nốt nhạc trầm.

Lạc trong hơi thở.

Mang lời thì thầm,

một thuở xa xăm.

Có hạt sương đêm.

Ngủ trong mắt ướt.

Rụng xuống môi mềm.

Dỗi tình chưa quên.

Có những tình ca.

Đọng trên môi ngọt.

Có tình không nhạt.

Có hồn không xa.

Huế

Có dòng sông lặng lẽ chờ tôi.

Có ai kia vẫn cạnh bên đời.

Đã dăm bảy lần ra thăm xứ Huế.

Tôi biết lòng tôi, yêu quá đi thôi!

Có cây đàn vẫn khảy đêm đêm.

Có trái tim vẫn đợi bên thềm.

Nhưng tiếng thì thầm trong tôi bối rối.

Sao lời không ngỏ, sao tình lặng im?

Có giấc mơ, đẹp như bài thơ.

Có mối tình sâu, nhưng ơ hờ.

Để qua đời nhau, không lần hứa hẹn.

Như giòng sông Hương vẫn chảy lững lờ.

Có hai người đứng mỗi bờ sông.

Muốn có nhau phải vượt qua dòng.

Như cầu Trường Tiền nối mười hai nhịp.

Mất một nhịp cầu, tình cũng đành không.

Khóc Mẹ

Tóc con trắng như vành khăn tang trắng

Mẹ ơi bây giờ vĩnh viễn xa nhau

Xa mẹ bao lần tim dẫu luôn đau

Con vẫn biết mẹ hãy còn đâu đó

Chỉ lần này lời chia tay không ngỏ

Mẹ âm thầm lặng lẽ bỏ đi xa

Con vẫn còn như đứa bé thật thà

Vẫn thương, giận mỗi lần con xa mẹ

Vẫn thèm quá vòng tay ôm rất nhẹ

cái vò đầu trước lúc mẹ rời con

Con phải quay lưng dấu giọt lệ hờn

rồi lủi thủi lặng nhìn theo bóng mẹ

Tóc đã bạc, tuổi con đâu còn trẻ

nhưng đường đời đi mãi vẫn chưa quen

Con vẫn mong hoài mẹ ở gần bên

sẽ chỉ bảo dặn dò con mọi thứ

Hay sẽ chỉ ngồi cạnh con khi ngủ

Con chẳng bao giờ trăn trở thâu canh

Mẹ sẽ giữ xa những mộng không lành

Sẽ giữ ấm lòng con khi gió bão

Mẹ sẽ dạy con đường đời, nẻo đạo

Ðường đời dài, nẻo đạo hãy còn xa

Bởi nợ trần con vẫn phải bôn ba

Ðời mãi động nên con cần có mẹ

Mẹ bỏ ra đi, đời con vắng vẻ

dẫu làm mẹ rồi con vẫn trẻ con

Sao mẹ không gần cho con thỏ thẻ

Con làm mẹ rồi, con hiểu mẹ hơn

Nặng gánh hai vai nuôi con vất vả

Con hiểu thế nào nghĩa mẹ bao la

Con hiểu vì sao mẹ luôn tất tả

Dọc ngang đi về muôn dặm đường xa

Khóc mẹ, mẹ ơi! mắt khô cạn lệ

Con ru ơi à! mẹ ngủ giấc ngon

Trong trái tim con là dòng máu mẹ

Mẹ giữ một đời nhịp đập tim con

Nếu Có Giận

Môi có giận, giữ môi cười chút nữa

Mắt có buồn, mắt chớ vội long lanh

Biết em hờn, tim sẽ đập thêm nhanh

Hồn bối rối sẽ làm tôi lúng túng

Không giận thiệt xin em đừng làm nũng

Ðừng chau mày không nói giả làm ngơ

Tôi có nhìn đừng cúi xuống ơ hờ

Tôi bên cạnh đừng giả vờ không biết

Dẫu giận thiệt cũng đừng chao mắt liếc

Kẻo em làm thương tích trái tim tôi

Chỉ thầm thì thỏ thẻ nói nhau thôi

Tôi sẽ chẳng ngượng ngùng lời xin lỗi

Ðừng mãi giận tim tôi hoài sám hối

Lời tình ca tôi viết sẽ không vui

Giọng em buồn thiên hạ sẽ bùi ngùi

Mấy ai sẽ đánh liều yêu nữa chứ!

Em càng giận tôi lại càng khó xử

Muốn ngỏ bày ngôn ngữ lại đi xa

Em thêm hờn tình lại cứ phong ba

Và thiên hạ sẽ buồn lây vô cớ

Yêu em dễ mà chiều em thật khó!

Ngọn Gió

Em như ngọn gió.

Gió chở hương hoa.

Thơm trong hơi thở.

Một mùa xuân hoa.

Em như ngọn gió.

Gió đọng bờ môi.

Ngọt lịm trong tôi.

Mật hoa mùa hạ.

Em như ngọn gió.

Gió rải mưa thu.

Hạt trong mắt đỏ.

Hạt sầu tương tư.

Em như ngọn gió.

Gió thổi hơi đông.

Lạnh nụ môi hôn.

Một lần từ tạ.