Tuyển Tập Thơ 1

Tuyển Tập Thơ 1

Định Mệnh

Tôi ví như cánh lá mỏng manh.

Thu đến hồn nhiên rụng khỏi cành.

Lơ lửng giữa trời, cơn gió cuốn.

Lạc loài khi tuổi hãy còn xanh.

Định mệnh đưa ai đến giữa đời.

Dịu dàng thắp sáng mảnh hồn tôi.

Trao tôi một tấm lòng nhân ái.

Một trái tim yêu, một khoảng trời.

Để tôi lần bước đến vinh quang.

Một bước đi lên, một ngỡ ngàng.

Đã biết duyên tình không thể vẹn.

Thì đành lỡ hẹn cõi nhân gian.

Sao trách hờn tôi phụ bạc ai.

Đem vào giai điệu những chua cay.

Để tôi rao hát cùng nhân thế.

Chịu nổi oan tình,chịu mỉa mai.

Ví thử lòng tôi có đổi dời.

Sao đầu đã bạc, tình chưa nguôi?

Sao tôi hát mãi tình ca cũ?

Đau lắm lời ai trách cứ tôi!

Thì cũng đành thôi, cũng chịu thôi.

Tôi phải im thinh gánh tiếng đời.

Huyền thoại là điều không có thật.

Thì màng chi nữa chuyện đầu môi.

Đừng Hỏi

Ðừng vờ hỏi vì sao tôi chẳng nói

dù chỉ tình cờ một chữ yêu thôi!

Em đã là một nửa của riêng tôi

mọi ngỏ ngách tình tôi em hẳn biết.

Môi chưa ngỏ lời tình tôi tha thiết

não hai phần tín hiệu đã trao nhau

chân chưa đòi chân đã vội theo sau

tay chưa gọi đã chung bờ vai nắm.

Tim một nửa bên em tình đỏ thắm

chảy hồn tôi nuôi sống một trời mơ

chỉ tình tôi đen đủi em không chờ

nên chảy ngược nửa tim tôi buồn bã.

Tôi không trách rằng em luôn vội vã

luôn mơ màng đuổi bắt bóng hào hoa

bởi biết rằng mọi thứ sẽ phôi pha

rồi một nửa cũng tìm về một nửa.

Tình đen đủi có nằm ngăn tim chứa

em cũng làm đỏ thắm lại tình nhau

em cũng về bù lại những hư hao

mình mãi mãi sẽ tuy hai mà một.

Ðừng vờ hỏi những điều em đã biết.

Em và Thời Gian

Nhớ em tôi nhớ tuổi hai mươi.

Thích hờn, thích giận, thích làm ngươi.

Xéo đôi mắt liếc, im không nói.

Chỉ mím đôi môi, đủ chết người.

Nhớ em, tôi nhớ tuổi ba mươi.

Tóc thề còn mướt dọc vai xuôi.

Áo xưa tơ lụa còn khoe dáng.

Chân vẫn hồng son, nhẹ dấu đời.

Em vẫn là em tuổi bốn mươi?

Vẫn tô son đỏ, mộng vành môi?

Vẫn nghêu ngao hát tình ca cũ?

Để mắt long lanh, khoé mắt cười.

Em vẫn là em, tuổi năm mươi ?

Vẫn hay đứng ngắm nắng chiều vơi ?

Để mơ, mơ mãi tình không vẹn.

Lại khóc, lại buồn, lại dỗi tôi.

Xin vẫn là em tuổi sáu mươi.

Cứ tô cho đậm má hồng tươi.

Cứ ca cho ngọt, cười cho trọn.

Đùa với thời gian, tuổi sáu mươi .

Giả Vờ

Thì cứ giả vờ mình chẳng yêu nhau

Để mắt tìm trao lòng không bối rối

Để tay trong tay không cần buông vội

Mình chỉ bạn bè nên có làm sao?

Thì cứ giả vờ tình đâu đã tới

Tình chưa hẹn hò tình sẽ còn dài

Tình không vội vàng nên tình vẫn mới

Tình chưa bắt đầu tình sẽ chưa phai

Thì cứ giả vờ mình vẫn chưa yêu

Tim sẽ tò mò sao tim bứt rứt?

Mình chẳng bảo nhau mà cùng thao thức

Lạ quá! Không dưng lại nhớ nhau nhiều

Thì cứ giả vờ mình chẳng yêu nhau

Vô cớ không yêu lại đòi sở hữu

Nên sẽ vô tư yêu không sợ phụ

Tình không phụ tình, tim sẽ không đau

Thì cứ giả vờ mình có yêu đâu

Khỏi ai xầm xì dầu thương hay ghét

Để mình yêu nhau không cần ai biết

Chỉ biết riêng mình, chỉ hiểu tình nhau.