Hoài Niệm Mùa Giáng Sinh

Hoài Niệm Mùa Giáng Sinh

Người ta bảo mùa Giáng Sinh là mùa của thương yêu và tha thứ... Không khí Giáng Sinh đến từng nhà... trong tôi, trong em, trong từng góc phố... Cho dù ai không phải là tín đồ của Ki Tô Giáo cũng một chút bồi hồi trong Mùa Lễ Vọng..

Đêm Giáng Sinh tay trong tay, con tim cùng hòa nhịp đập, văng vẳng đâu đây tiếng hát thiên thần:

Bài thánh ca đó còn nhớ không em

Noel năm nào chúng mình có nhau

Long lanh sao trời đẹp thêm môi mắt

Áo trắng em bay như cánh thiên thần

Giọt môi hôn dưới tháp chuông ngân *

Ấm áp, không phải vì những ngọn nến lung linh trong căn phòng nhỏ... Ấm áp, vì mình đã chuyền cho nhau hơi thở… cho mùa Giáng Sinh mãi tràn ngập hồng ân. Cho em quên đi một thuở dại khờ, cho đêm huyền diệu không còn là khoảng cách:

Từng đêm em mong nhớ được sống bên chàng

dù mây thôi không đến lệ khóc mưa về

giọt buồn qua đêm còn mãi trong lòng

một chút mưa tình cuối đông*

Em chưa muốn Đông về vội vã, em còn ngần ngại đếm lá vàng rơi… cho ta một phút bàng hoàng… Tình trong phút chốc ngỡ ngàng thiên thu:

Em hỡi em đừng mơ Thu qua

Như áng mây chiều mau phôi pha

Như gió Đông thường mang đi xa

Một nụ cười thoáng qua. *

Rồi một ngày trời không biển xanh... Rồi một ngày hàng cây vắng tanh... Và cơn gió mang mùa đông tới... Cuốn

bay theo đám lá vàng hanh......

Bài hát đêm đông chạnh lòng tôi nhớ người

Tà áo Noel thướt tha trong chiều nào

Dập dìu trên đường đi lễ...*

Để mùa Đông nơi giáo đường hoang vắng… người bỏ ta đi trong nhung nhớ, bẽ bàng... Nơi ấy anh có lạnh? Cho

em về úp mặt cô đơn trong lòng bàn tay vàng võ, cố mặc niệm một cuộc tình trong những tháng ngày qua :

Trời lập Đông chưa anh, cho lũ dơi đi tìm giấc ngủ vùi

Để mặc em lang thang, ôm giá băng ngỡ thầm người yêu tới.

Đêm chia ly anh về, đường khuya em bật khóc

Anh xa em thật rồi, làm sao quên mùi tóc,

Anh hỡi anh, có phải tình băng giá là tình đẹp trên thế gian? *

Cho là nhận, tình là sợi tơ… Cho em một nửa cuộc đời, chỉ xin một chút giữ lời cho nhau... để rồi cho đến nghìn

sau... Giáng Sinh ngày ấy còn lau lệ nhòa...

Last Christmas

I gave you my heart

But the very next day you gave it away

This year

To save me from tears

I'll give it to someone special*

Ai bảo Giáng Sinh là mùa của đoàn tụ xum vầy? Anh ra đi một ngày không có nắng, không gian buồn làm hoang

vắng cô liêu, mùa đông bên kia sương giăng phủ lối, cho Giáng Sinh buồn trĩu hạt mưa rơi :

Anh có nghe mưa rơi

từng cơn đau vời vợi

Trọn mùa đông đơn côi

trọn mùa đông không vui

Tình này riêng cho ai

Tình cao hơn núi đầy

Đừng bao giờ phụ nhau..*

Ta quen nhau mùa Xuân, nhớ nhau mùa Hạ, yêu nhau mùa Thu, để rồi... mất nhau mùa Đông... Giáng Sinh tuyết

trắng phủ đầy, tình ta nào biết tỏ bầy cùng ai?

Ta mất nhau hôm nay

bàn tay em thật gầy

Vật vờ trong tương lai

Gọi mùa đông mây bay

chỉ nghe sương tuyết đầy

Vụt đi vào huyền thoại *

Lạy Chúa xin cho con dâng lễ... dâng trọn thủy chung đến một mối tình... dù xa nhau con nguyện cầu khấn hứa...

Mãi mãi mùa Đông với một bóng hình...

Bao mùa Giáng Sinh vẫn một mối tình

Cầu xin ơn Chúa chứng cho lòng con

Ban xuống cho con phước lành

Hòa bình thay chiến chinh nhanh

Tình yêu mãi thắm màu xanh *

Có nỗi nhớ nào không lên cao? Có tình nào không trả lại trăng sao? Có thầm ước nào không khép kín? Có Giáng

Sinh nào không hư hao?

Bài tình ca mùa Đông

hát mãi đôi môi lạnh câm

Lòng thì vẫn hẹn cơn đau nguôi ngoai,

Sao nỗi nhớ mỗi ngày mỗi đầy... *

và cuối cùng:

Tôi muốn Giáng Sinh của riêng tôi..

Chỉ riêng mãi mãi một bóng hình..

Bao nhiêu quà tặng đều vô nghĩa..

Điều tôi mong ước vẫn là...anh

Thanh Bình - Giáng Sinh 2011