Vịnh Tiểu Long Nữ

Vịnh Tiểu Long Nữ

HỎI TÌNH LÀ CÁI CHI CHI,

MÀ SAO NAM NỮ

VẤN VƯƠNG THẾ NÀY?

KHI MƠ DỆT NHỮNG LẦU VÀNG.

ĐẾN KHI TỈNH GIẤC

THẤY MÌNH TAY KHÔNG!

Nơi Cổ Mộ âm thầm một bóng,

Tiểu Long cô bạn với đàn ong.

Lẻ-loi giá nguyệt, gương đài.

Hoa soi sương tuyết, bóng lồng giường băng!

Nghĩa thầy trò ơn Bà đưa đến.

Tình trăm năm phút chốc vương tơ!

Cảm thương Tiểu-tử long đong,

Ra oai cùng với Toàn Chân đổi người!

Bái Sư-phụ: Tiên trời giáng thế!

Tiểu Long cô phá lệ nhập môn.

Bạn đường Trúc - Mã; Thanh - Mai.

Gặp nhau như thể duyên thề ngàn năm!

Ngọc Nữ Tâm Kinh gian khổ luyện!

Giang hồ hiệp khách đắm trầm luân!

Trách chi Tạo-Hóa cơ cầu

Trêu chi danh-vọng, họa liền đeo mang.

Trái cấm xuân tình chưa hiểu được!

Hồng trần, tục lụy đã đành mang!

Đường đời trải bước gian truân.

Khi pha muối bạc, lúc dầm mưa sa.

Tiểu Long Nữ ôm lòng son sắt.

Trách Hóa Nhi danh vọng kỳ tài!

Đeo mang một mối hận thù.

Lạc hồn dấn bước, bụi đời xông pha.

((*-*))

Cao thủ Võ-Lâm danh bậc Nhất!

Hồng-nhan tri-kỷ đắm lòng mê!

Bước chân trải mấy san hà?

Để duyên cầm sắt phôi pha tháng ngày...

Trong Kinh Sử đã dầy kinh-nghiệm:

Tài mà chi vương lụy vào thân?

Mặc đời dèm xiểm đa nghi.

Tấm lòng băng tuyết vẫn thi gan cùng.

Liền một mối, hẹn nhau một kiếp!

Dẫu sóng đời dâu bể chia phôi.

Nào hay cay đắng còn đeo.

Hoa Tình độc tố! Hận Tình thiên thu!...

Tuyệt Tình Cốc gieo mình đáy vực.

Nợ ân-tình xin trả hư-vô.

Vấn vương Tình buộc chi Tình?

Tái sinh mười sáu năm tròn gặp nhau.

Thần Điêu Đại Hiệp đôi song kiếm.

Trả ơn sông núi một lòng trung.

Giang hồ thôi nhé xin từ tạ.

Lãng tích, phiêu du phỉ ước nguyền!

((*-*))

TRONG NHỮNG CHUYỆN HOANG ĐƯỜNG, ẢO TƯỞNG.

ẨN CHỨA ĐIỀU CHÂN THẬT SÂU XA!

HỮU TÌNH DUYÊN LẠI GẶP TÌNH.

CÙNG NHAU THƯỞNG LÃM

TUYỆT VỜI THẾ GIAN!