Em Xa Rồi ...
Em xa rồi ... giọt cà phê chợt đắng
Khói thuốc buồn ... lờ lững quyện chân mây
Thả hồn bay ... ngược xuôi về dĩ vãng
Tìm vui buồn .... trong kỷ niệm ... nồng say ...
Em xa rồi ... trần gian sao vắng lặng?
Ðâu tiếng cười, đâu buổi hẹn ban trưa?
Ðâu hoàng hôn ... cùng ngắm ánh trăng đùa?
Ðâu hẹn ước ... câu thì thầm trao gửi?
Em xa rồi ... anh như tù sám hối
Ðày xác thân ... vào ký ức não nề
Ðêm lết lê ... trong ảo vọng u mê
Ngày chìm đắm ... vào cơn mơ tuyệt vọng
Em xa rồi ... không gian ngừng lắng đọng
Gió heo may như ngừng thổi quay về
Dĩ vãng xưa ... tràn ngập chiếm cơn mê
Tình xưa đó ... đang vỗ về tâm khảm
Em xa rồi ... thời gian trôi buồn thảm!
Mây xám bay ... giăng phủ kín khung trời
Dòng sông kia ... con nước lững lờ trôi
Hạt mưa đó ... chảy xuống đời buồn bã
Em xa rồi ... cây xanh ... trơ trụi lá
Cỏ mượt mà ... nay vàng úa tàn phai
Mượn chén say ... trôi dạt về quá khứ
Men rượu tình ... vừa đắng ... lại vừa cay?
Em xa rồi ... muôn lời ca vô nghĩa
Ðiệu nhạc buồn ... cuộn theo gió ... nhẹ bay
Một đóa hoa ... khi tàn ... không nở lại
Một cuộc tình ... khi chết ... chẳng đầu thai ...
TNT
Em Đến...Rồi Đi...
Em đến thăm tôi ... thật nhẹ nhàng
Như làn sương đọng ... mãi chưa tan
Như mây bàng bạc... trời thưa nắng
Như tiếng cung đàn ... xa thẳm... vang
Em ở bên tôi ... buổi chiều vàng
Quên hàng nắng nhạt ... đã dần tan
Quên trăng lơ lững ... soi hè vắng
Quên tiếng thông ngàn ... đang thở than
Ta đã yêu nhau...thật nồng nàn
Như oanh, yến lượn ... giữa vườn hoang
Như đôi loan, phụng ... khoe màu thắm
Như bướm nhịp nhàng ...đón xuân sang...
Tình của đôi ta...tựa mộng vàng
Bao lời thề ước...nay dần tan
Chắc ông Nguyệt lão ... quên xe chỉ?
Hay bởi duyên tình ta ...dỡ dang?
Em đã xa tôi ... thật nhẹ nhàng
Như vầng trăng bạc... khuyết dần tan
Như mây tan tác... theo chiều gió
Như tiếng tơ lòng tôi ... thở than !
TNT