Mẹ Ơi…
Mẹ đút cho con muỗng cơm đầu
Thấm tràn ... tình nghĩa thật nồng sâu
Trao con dăm muỗng cơm thanh bạc
Gói trọn yêu thương ... thật nhiệm mầu
Ôm con, mẹ hát câu... ví dầu...
Ù ơ... tiếng trầm bổng canh thâu
Ngắm nhìn con trẻ... say men ngủ
Mẹ nở môi cười... lâu thật lâu...
Nuôi con, mẹ chẳng... kể công đâu
Chẳng quản sớm khuya, chẳng than sầu
Chẳng nề gian khổ hay cực nhọc
Chẳng kể nắng mưa hoặc dãi dầu
Những lúc con yêu… nóng ấm đầu
Bên giường mẹ thờ thẩn... lo âu
Năm canh thức trắng... không ngơi nghỉ
Mẹ chỉ nguyện cầu con... lành mau
Nay nhìn con trẻ... khôn lớn mau
Chập chửng chân đi... những bước đầu
Những khi vấp té hay nhào ngã
Đừng sợ... mẹ hiền… luôn đứng sau
Bên Mẹ… con hạnh phúc biết bao
Tình thương của mẹ… thật ngọt ngào
Hằn sâu tâm khảm… con ghi nhớ
Lưu luyến vô bờ... tựa giấc mơ
Con tiễn mẹ đi... nát cõi lòng
Bàng hoàng... như chết lặng... bên trong
Ruột, gan đau thắt... quằn xoắn lại
Ôi! Nỗi ưu hoài... nào nhạt phai
NT