Điệu Buồn Mưa

Điệu Buồn Mưa

Biển chiều chợt vội, cơn mưa,

Mây buồn hiu hắt, nắng phai nhạt mầu,

Gió về sầm sập, mưa mau,

Lạnh lùng, quạnh vắng, ngút sầu, chơi vơi.

Miên man gió, mưa tuôn rơi,

Mưa rơi, rơi mãi, Tình ơi, xa vời!

Ôi! Thương nhớ, biết sao nguôi,

Mưa rơi, đành đoạn, Tình ơi, bẽ bàng!

Người đi biển rộng thênh thang,

Mưa rơi, chất ngất muôn vàn xót đau.

Tìm đâu, ấm áp chìm sâu,

Tìm đâu, đâu nữa, nhạt mầu dấu yêu!

Tìm đâu, những phút bên nhau,

Tìm đâu ngày tháng mộng đầu, thiết tha!

Mưa nghiêng, bóng ngả, chiều qua,

Mưa rơi, rơi mãi, Tình xa ngút ngàn!

Quạnh hiu, biển vắng mênh mang,

Thông reo vi vút, sóng vang lời buồn,

Hạt mưa rơi ướt tâm hồn,

Sóng hôn bờ cát, mưa tuôn nhạt nhòa.

Người xa, tình vội cũng xa,

Nghìn năm... Biển vẫn mặn mà, nhớ mong.

Pt Minh Hưng