Đà Lạt - Sài Gòn Và Nỗi Nhớ
(Thay lời của Nguyễn Thúc Soạn tặng Tô Thị Công)
Mèo con!
Anh nhớ bé vô cùng
Đà Lạt sáng nay trời gay gay lạnh
Anh lủi thủi đến chỗ làm
buồn bã như căn phòng anh luôn luôn trống vắng
Thèm chút nắng Sài Gòn, mà còn mưa Đà Lạt
cho anh nhớ em ngật ngầy
như cơn ho còn hành anh chưa dứt
để vô tình anh châm thêm điếu thuốc
dù không quên lời em dặn
dù không đủ ấm lòng
Đà Lạt - Sài Gòn
300 cây số đường xa
mà nỗi nhớ em như rừng thông bát ngát
Làm sao hở em?
Để anh gửi xuống nụ hôn nồng nàn buổi sáng
trên vầng trán bướng bỉnh dễ thương
trên đôi mắt khép dịu dàng
hay hiền hòa môi thơm mật ngọt
Đà Lạt - Sài Gòn
300 cây số đường xa
Mèo con!
Anh nhớ bé vô cùng
Sài Gòn 1976
Cẩm Vân
Bài Cho Nguyễn Thúc Thùy Dương
Buổi sáng trên đường đi đến sở
Lòng dì như một chút xôn xao
có tiếng chim nào hót trên cành lá
như có một ngày vui ở rất xa
Có phải là ngày bé được sinh ra
Mở mắt chào đời một nơi rất lạ
Nhẹ gánh cưu mang mẹ hiền vất vả
thương con quản nài nguy hiểm đường xa
Clemsing mùa này trời có còn mưa
mẹ sinh con ra chắc không nằm lửa
không cá kho khô, không tô hành luộc
bầu sữa có làm bé đủ cơn no
Dì ở nơi này mõi ngóng tin xa
Thương mẹ, thương con đau từng khúc ruột
Như Sài Gòn xót xa mưa dầm rét buốt
buốt hồn dì năm tháng sắp đi qua.
Sài Gòn 05-1980
Cẩm Vân