Về Mùa Đông Buồn

Ghi Nhớ Ngày Mẹ

Ghi nhớ mãi hai mươi hai tháng bảy

Trời vào đông, mây xám phủ mịt mờ

Vĩnh biệt Mẹ, thấm lòng đau như cắt

Sống giữa đời, con cảm thấy bơ vơ

Con khấn nguyện cho Mẹ đau khỏi bệnh

Sống vui tươi, hạnh phúc suốt cuộc đời

Mừng đàn trẻ sớm an bề gia thất

Đời có Mẹ, Con luôn thấy tuyệt vời

Nhớ thuở nhỏ, quê Long Hương Bà Rịa

Đường quê xưa, đón mẹ đi chợ về

Tìm qùa bánh trong làn mây giỏ xách

Đời trẻ thơ năm tháng thấy vui ghê

Nhớ những ngày, nổi trôi trên biển cả

Sóng bạc đầu, Mẹ khấn chóng mau qua

Mẹ nhìn thấy đàn con nay thành đạt

Lặng lẽ mừng khi dự lễ đăng khoa

Con tiến bước chuỗi ngày đi du học

Mẹ ngập ngừng trông ngóng phút vinh quang

Con mong đạt, điểm cao về dâng Mẹ

Con đậu rồi, tin nhắn Mẹ chẳng sang

Thế là hết, biết làm sao gặp Mẹ

Xứ London con nước mắt lưng tròng

Con bất hiếu Mẹ ơi xin tha thứ

Để Mẹ già phút cuối đã chờ mong

Con sướt mướt ngày đêm thương nhớ Mẹ

Nhớ đến thời được ấp ủ mộng mơ

Nhìn đêm xuống, thêm đợi chờ nôn nóng

Bên trời Tây vẫn biết Mẹ đang chờ

Rưng ngấn lệ, mỗi khi nghe bác kể

Thương Mẹ nhiều, con ca hát cầu kinh

Niềm tin Chúa chúng con luôn phó thác

Cầu cho Mẹ sớm hưởng phước trường sinh

Con mới biết từ nay đã mất Mẹ

Bao yêu thương, Mẹ vất vả vì con

Trời trở lạnh, lòng càng thêm cô quạnh

Dõi trong đêm, nhớ thương Mẹ mỏi mòn

Vĩnh biệt rồi con ngấn lệ đầy vơi

Mẹ ơi thương nhớ mênh mông một trời

Nỗi nhớ con mang hoài theo bóng Mẹ

Noi gương Mẹ, sống tin yêu cho đời

M.T

Mùa Đông Buồn

Trời hoang vắng theo thu tàn trụi lá

Nghe mênh mang trong kiếp sống phù du

Đời lữ thứ qua những ngày vui đủ

Lá xanh rơi, vội vã đến thiên thu

Tháng bảy về viết bài thơ tư lự

Ngắm hình chị vào hương khói mịt mù

Chị để lại một quãng đời vui thú

Mãi vương đầy lệ ướt khóc ngàn thu.

Sương vương lá, khóc tình Chị chan chứa

Nhớ Chị thương, nguyên vẹn dấu xa xưa

Lòng quyến luyến dõi theo về đất hứa

Giọt lệ sầu lặng lẽ phút tiễn đưa

Giữa hiu quạnh nghe côn trùng rả rích

Nấm mồ xanh như quán trọ bên đường

Gói hành trang chứa muôn vàn công đức

Cùng số kiếp hồng trần sống bi thương

Thôi từ đây cánh bướm đã xa cành

Thương đời nhau trong số kiếp mong manh

Trách làm sao trước bao điều ngang trái

Lòng bâng khuâng thương tiếc giấc mộng lành

Tình nhân ái muôn thuở sẽ lặng câm

Đời lưu vong thôi lặng lẽ khóc thầm

Mộng đang lên, tiễn Chị vào đất cấm

Mượn vần thơ ca ngợi mối tình thâm

Tình Chú Bác, mối chân tình gần gũi

Bóng chị đi còn đậm nét thời gian

Thân xác dẫu vùi sâu trong lòng đất

Linh hồn Chị vĩnh viễn với không gian

MT

Ngàn Thu Thương Nhớ

Anh tiễn Em về nơi đất thánh

Vành khăn trắng, nặng một màu tang

Xe lăn, một cõi lòng tan nát

Em mải đi lần tới nghĩa trang

Em đã xuôi về miền đất hứa

Lệ đầy, mây tím phủ trời tang

Mùa đông lạnh lẽo hồn Anh chết

Theo cỗ quan tài Em mới mang

Âm dương đôi ngả, vẫn giữ lời

Nhìn ánh sao băng lạc cuối trời

Như mắt người thương ngày hôn ước

Vợ hiền yêu dấu đã xa vời

Em đi để lại đời cô quạnh

Anh sống mang riêng những đoạn trường

Tiếc nuối khôn nguôi giờ vĩnh biệt

Em về cát bụi, Anh nhớ thương

Đời cô lẻ, tháng ngày Anh đếm

Thao thức canh dài thương nhớ thêm

Ngậm ngùi đưa tiễn Em lần cuối

Còn lại mình Anh, trong bóng đêm

Ngàn thu vĩnh biệt, Em yên nghỉ

Thổn thức trong tâm, bóng hình ai

Đêm về mong thấy Em trong mộng

Để bớt cô đơn, lệ đẫm hoài

Nghe trong gió dáng Em mờ ảo

Nhìn đàn con mất mẹ, bơ vơ

Anh lặng lẽ để rơi đôi dòng lệ

Cầu Chúa thương Em sớm về trời

M.T

Tiễn Chị

Lời phó linh hồn bao đau xót

Nghe xong thổn thức lẫn buồn vương

Chơi vơi trong nỗi niễm thương nhớ

Chị đã xa rời, chốn tha hương

Trước khói hương bao người nức nở

Chị đi đành để lại đằng sau

Bạn, người thân lệ nhòa vương vấn

Cuối nẻo đời mong lại gặp nhau

Vào những ngày thơ ngập nắng vàng

Tuổi xuân phơi phới đẹp cao sang

Thanh cao tươi sáng đời thanh nữ

Mơ mộng đời luôn thấy vẻ vang

Nhớ những chiều thu trải lá vàng

Đường về gió lộng thấy thênh thang

Trăng treo đỉnh núi, cao vời vợi

Tuổi ngọc buồn thương nhớ mênh mang

Định mệnh nào đâu có trông mong

Thêm bao sầu tủi ngập trong lòng

Cuộc đời lữ khách mờ nhân ảnh

Những mảng đời trôi nước ngược dòng

Trăn trối như vừa mới đâu đây

Bao điều thương mến mãi tràn đầy

Một đời chan chứa muôn tình thắm

Che bóng đời nhau như dáng mây

Công đức đầy, nuôi Hồn sau trước?

Hé môi cười tạm biệt cõi thế nhân

Đôi mi khép chặt nguồn hạnh phúc

Giã biệt từ đây chốn hồng trần

Khách khứa, bạn bè khắp xa gần

Cuộc đời dương thế kết làm thân

Phút cuối tiễn đưa về Nước Chúa

Nguyện cầu Chị được hưởng Thánh ân

Đường ánh sáng vào nơi Thiên Quốc

Ngày về rực rỡ ánh bình minh

Nơi tiên cảnh thưởng người công chính

Tiễn chị xuôi về cõi trường sinh

M.T