Nhớ Về Quê Ngoại
Nhớ đến người thương chốn xa xôi
Tâm can trải rộng nỗi đơn côi
Chạnh lòng nhung nhớ về quê ngoại
Kỷ niệm xưa về sống trong tôi
Những buổi vui chơi trên đồng nội
Chuông ngân thánh thoát dưới chân đồi
Thương trong ký ức tình quê ngoại
Nước mắt thầm rơi ấm đôi môi
Thương bóng hàng cau cao ngất trời
Hương quê phảng phất giữa chơi vơi
Hoa xoan hương tỏa bên thềm vắng
Chim sáo trên cành hót vui chơi
Ngõ trúc quanh co vào xóm nhỏ
Cánh diều đua gió thoáng mong manh
Véo von sáo trổi âm cao vút
Cò trắng vờn bay khắp trời thanh
Lòng thấy bâng khuâng lẫn rộn ràng
Trâu cày thấp thoáng đón mùa sang
Gió lùa mây trắng che trời nắng
Rộn tiếng cười vui khắp xóm làng
Sông nước mênh mông lòng sóng dợn
Qua đò thầm nhớ bến yêu thương
Lục bình lặng lẽ xuôi con nước
Đôi mắt mờ theo dấu quê hương
Gọi nắng chiều rơi xuyên khe lá
Nhịp chèo mái đẩy thả trôi dòng
Lênh đênh cô lái đò khua sóng
Vẳng tiếng hò theo bến đục trong
Trong tiết thu về gọi gió lay
Lá vàng trong gió cuốn tung bay
Mục đồng giục giã trâu về nghỉ
Cơm nước no đầy, đợi giấc say
Chôn dấu tuổi thơ cùng quê ngoại
Mộng về sống lại tuổi thơ ngây
Tình quê âm hưởng về xưa ấy
Chợt nghe thương nhớ lúc xum vầy
Ngàn trùng lưu lạc chốn tha hương
Xa cách dài thêm nỗi nhớ thương
Quê ngoại êm đềm theo trăng nước
Chân tình lắng đọng khúc yêu đương
Minh Trí
Tình Yêu Cha Mẹ
Cha mẹ đã cho tình yêu lai láng
Vỗ về con từ lúc khóc oé vang
Lời ca dao ngọt ngào ru năm tháng
Dỗ giấc ngủ say, dệt mộng cao sang
Canh thức hằng đêm chăm nom đau yếu
Buồn rầu hơn thấy dấu sống tiêu điều
Đã lo cho miếng ăn cùng tấm áo
Đời ngược xuôi đau khổ đủ trăm chiều
Lòng vui sướng thấy con ngoan chóng lớn
Sợ bước đầu chân vấp, ngã đau hơn
Đã dạy dỗ từng lời ăn tiếng nói
Để con thành hữu dụng giữa tha nhơn
Chẳng quản nắng mưa lo cho đi học
Giúp cho hiểu những chỗ kém trong trường
Đưa đi thăm những danh lam thắng cảnh
Tuổi thiếu thời vui được sống yêu thương
Bảo vệ con nên ngày đêm lo lắng
Sợ vào đời bao quyến rũ lăng nhăng
Lời cha mẹ vẫn hằng đêm nhắn nhủ
Lấy đức tài làm nhịp bước vinh thăng
Chạnh nhớ lại tình yêu thương cha mẹ
Là sinh lực giúp con sống trong đời
Đã vun đúc cho tuổi xanh phơi phới
Lấy nghĩa ân làm chuẩn sống muôn nơi
Minh Trí
Hội Ngộ
Bè bạn gặp nhau lòng vui khôn xiết
Phút gần nhau hồi hộp thấy yêu đời
Tay cầm tay xao xuyến vẫn không vơi
Chẳng biết nói thế nào thêm tha thiết
Tuổi thơ ngây ngọt bùi luôn chia xẻ
Vui sáng chiều đèn sách lẫn nô đùa
Sống cùng nhau hưởng mùa xuân tuổi trẻ
Chung mái trường trong ngày tháng thi đua
Nhớ tất niên thường cùng nhau ca múa
Viết lưu bút kể chuyện tháng ngày xa
Nghe ve sầu thương cảm mối sầu qua
Hẹn lại nhau trở về năm học mới
Lúc giận hờn thâm tình sao ngài ngại
Chỉ vài bữa lòng lại thấy xốn xao
Rồi cười nói rộn ràng vui trở lại
Tình bạn đến xây đời thắm biết bao
Nay gặp nhau, lòng yêu thương da diết
Hồn lâng lâng chan chứa cả trời thơ
Bao buồn vui chất đầy trong kỷ niệm
Đã một thời chôn dấu tuổi mộng mơ
Vượt bão táp, phong ba lắm chuyển dời
Sóng đời đánh dạt trôi cách đôi nơi
Nghe tin nhau lòng mừng vui mong đợi
Tìm được nhau hơn ngọc quý trên dời
Gặp bạn bè, tâm sự suốt canh thâu
Đem tình nhau chôn tận đáy tâm sâu
Lòng nhân ái vượt qua trời xa cách
Tri kỷ vẫn là gạch nối dài lâu
Xin trân quý bạn bè như cốt nhục
Nâng đỡ nhau đi hết những tháng ngày
Yêu mến nhiều ngay cả lúc đắng cay
Mong đời sao vẫn chân tình thơm phức
Minh Tri
Thu Nguyện Cầu
Thu sắp hết để lòng đầy ray rứt
Yêu vụng về trong lúc tuổi mộng mơ
Tình cũ về đượm ý dệt thành thơ
Cho nhung nhớ tỏa hương đời hy vọng
Yêu lý tưởng nhưng lòng đầy ái ngại
Chiến chinh dài biết đợi đến bao năm
Duyên đắm say vội vã mỗi lần thăm
Rồi hè đến, khóc thuyền tình xa bến
Xin được phép, đợi chờ trong hớn hở
Bao gian nguy, lao khổ vội quên dần
Cầu phước lành có được mãi tình thân
Tàn chinh chiến hưởng đời vui bất tận
Gây khói lửa tràn lan, giăng khắp lối
Giặc vào Nam giày xéo nát quê hương
Trong đắng cay tù tội, lẫn đau thương
Dại khờ bẫy mấy ai còn tỉnh thức
Nơi đất khách xót quê hương tăm tối
Trông về xưa, bạn hữu sống xa gần
Trời Việt Nam mỗi phút mãi xa dần
Dân mất nước vẫn mang hoài tiếc nuối
Thu lại đến nhớ người nay yên nghỉ
Xuống tuyền đài ôm hận mãi ngàn thu
Khóc núi sông khói lửa lại mịt mù
Thương Nước Việt mãi trầm luân bể khổ
Thu sắp hết sao lòng như đuối sức
Trông người thương, phúc lộc mất đâu rồi
Để đắng cay ngập lụt mãi quê tôi
Nay biến đổi lòng người thành hiểm hóc
Cầu Thượng Đế ban hồng ân, phước đức
và nhân quyền dân chủ với tự do
Cho Cháu con sớm hưởng được ấm no
Cùng yêu nước với tinh thần trách nhiệm
M. T
Tình Đẹp
Anh ước là trăng dõi bước em
Rong chơi khắp nẻo bước chân êm
Đường đời ta đắp xây hạnh phúc
Sánh bước dìu nhau qua bóng đêm
Anh hứa bên em đến bạc đầu
Dù đời gian khổ lẫn thương đau
Ngọt bùi chia sẻ, vui chung bước
Vượt biển, trèo non luôn có nhau
Anh mãi yêu em suốt cuộc đời
Dù cho cách biệt bốn phương trời
Ngàn năm chỉ một hình bóng ấy
Chất chứa tình nhau đẹp tuyệt vời
Ngày tháng trôi mau đẹp chữ tình
Khuôn vàng thước ngọc kết hoa xinh
Tình yêu rực rỡ trên ngai báu
Thắp sáng tim yêu một bóng hình
Minh Tri
Kén Chồng
Tuổi mới tròn trăng lắm kẻ dòm
Nhờ công cha mẹ khéo chăm nom
Bao lần ong bướm nhờ mai mối
Trong trắng, ngây thơ chẳng đoái hoài
Khi lên đôi tám khối người mê
Lắm kẻ giàu sang đến rủ rê
Một bước lên cao, thêm quyền thế
Ngại ngùng chỉ sợ mẹ tỉ tê
Trung học vừa xong đúng mười bảy
Bạn bè trong xóm bấy lâu nay
Thơ trao tình ý còn non dại
Đe dọa nhờ cha méc có ngày
Mong ước học xong giúp mẹ cha
Chẳng màng bao kẻ đến dèm pha
Đêm ngày khấn nguyện mong đời khá
Duyên phận ngày sau chắc đậm đà
Đôi lúc bâng khuâng cố hẹn lòng
Trông mùa thi cử ráng cho xong
Có nhiều bằng cấp cầu hiền đức
Hẹn gặp tình trao kẻ ước mong
Cha Mẹ hỏi hoài có ai chưa
Học hành như vậy tưởng đã vừa
Khuyên đành ưng để vui đôi lứa
Hậu đối môn đăng thế cũng thừa
Minh Tri