Nhớ Thương
Đêm nhớ ngày thương ngỡ như mơ
Tình yêu giăng mắc mấy ai ngờ
Thương thầm nhớ trộm cùng hơi thở
Chẳng hiểu ai trao kiếp đợi chờ
Thương nhớ làm sao hiểu mới tài
Yêu rồi mới thấy những chông gai
Mến nhau chẳng biết làm sao nói
Lại cứ băn khoăn thương nhớ hoài
Nhung nhớ buồn vương suốt canh thâu
Cho dòng thơ kẹt đứt từng câu
Nghe hồn lắng đọng, phai màu mắt
Vắng tiếng người xưa cảnh lạt mầu
Lúc tiễn đưa thâm quầng mắt đỏ
Biếng ăn, mất ngủ sống qua ngày
Hao gầy xuân sắc, hồn tê dại
Lưu luyến tình duyên mãi đắng cay
Như cánh diều rơi xuống chơ vơ
Cung đàn lỗi nhịp lạc hồn thơ
Bên dòng tâm sự đầy thương nhớ
Không khóc sao đầy đôi mắt mơ
Nhớ quá tình nồng thắm bên nhau
Nghẹn ngào phút cuối nhuốm thương đau
Bến mới tình mê buồn ai thấu
Thẹn lòng lệ khóc ướt ngàn sau
Minh Trí
Thầm Mơ
Không nhớ gặp nhau từ bao giờ
Nụ cười tiếng nói lẫn trong thơ
Tóc huyền tha thướt hương trong gió
Thân liễu yêu kiều thỏa ước mơ
Lắm lúc thầm mơ tiếng ngọt ngào
Làn da trắng mịn dáng thanh cao
Mơ duyên tiền kiếp còn thơ thẩn
Đôi mắt nhung huyền tựa ánh sao
Thương làn mắt biếc hướng chân mây
Tươi thắm bờ môi dáng thon gầy
Áo trắng trinh nguyên lòng thanh khiết
Má hồng môi thắm chút thơ ngây
Có lúc ngầm mơ một tiếng cười
Ngày đêm ám ảnh nụ cười tươi
Dáng tiên ấp ủ hồn phơi phới
Mơ sẽ được yêu,sống bên người
Mơ thấy bao năm mòn mỏi chờ
Bồi hồi, bối rối ngỡ ngu ngơ
Mơ tình yêu dấu tô đời thắm
Khỏa lấp lòng thương nhớ vu vơ
Mơ thoáng về ai ngập bóng hình
Thuyền xưa bến cũ vẹn ân tình
Nghe hồn chất ngất lời tương kính
Khao khát hương nồng vẫn trung trinh
Mơ sắc ti gôn vẫn thắm màu
Mơ tình Lan Điệp vẫn còn nhau
Mơ mùa chinh chiến không còn nữa
Mơ mối duyên đầu mãi bền lâu
Lữ khách tha hương đời gíó bụi
Gởi hồn phiêu bạt chốn thiên thai
Gối chăn ôm giấc nồng êm ái
Vẫn nhớ về xưa giấc mơ dài
Minh Trí