Bâng Khuâng

Mỗi người quan niệm về sự nghiệp khác nhau. Ðối với tôi sống xa quê hương là một điều đáng buồn. Dù mình phải biết ơn quê hương mới, nhưng cũng không thể quên quê hương của mình được. Mặc dầu chúng ta đã làm việc trên quê hương mới, có một cuộc sống ấm no đầy đủ, nhưng không có cơ hội để phục vụ cho quê hương mình nên lòng vẫn có ít nhiều bâng khâng và cảm thấy đời mình sự nghiệp trống trơn…Sau đây là bài thơ:

BÂNG KHUÂNG

Cuộc đời như giấc chiêm bao

Mấy ai sống được như là ước mơ

Khi xưa còn trẻ xuân thời

Cuộc đời vất vả vấn vương sách đèn

Ngoảnh lui ngoảnh lại nhìn xem

Thấy sao mái tóc hết đen bạc nhiều

Tuy tôi sống ở Sydney (Xíc ni)

Nhưng sao vẫn có chút gì bâng quơ

Vẫn buồn khi sống bơ vơ

Vẫn buồn khi thấy dân đời lầm than

Thời gian thoăn thoắt tên bay

Chợt khi nghĩ lại buồn thay một trời

Bàn tay sự nghiệp trống trơn

Cuộc đời lặng lẽ, nỗi buồn phù du.

Tôn-Hoài-Phương

Sydney, 25-04-04