Ngày Mai Có Người Xa Paris
Ngày mai anh sẽ xa Paris,
Xa nhánh sông Seine buổi học về,
Xa tháp Eiffel thời mới lớn,
Xa mối tình xưa trót hẹn thề.
Ngày mai anh sẽ phải chia tay,
Một thời hoa mộng sớm tàn phai.
Ngày mai chắc là mưa tầm tã,
Mưa khóc vì anh hay khóc ai?
Ngày mai anh sẽ đi rất xa,
Mang theo nỗi nhớ kẻ xa nhà.
Tình yêu ngày trước xin trao gửi,
Cho người vẫn còn ở Paris.
Em hãy cho anh nói tạ từ,
Nhìn em lần cuối trước khi đi.
Anh ôm thương nhớ vào xa vắng,
Cùng bóng hình em đến cuối đời.
Trần Ngọc Kim
Ngày Mai Có Người Về Đà Lạt (Petit Paris)*
Hôm nay em trở về Đà Lạt
Gần lại Hồ Hương sáng mờ sương
Gần lại tuổi già vương trên tóc
Gần lại dở dang của một thời
Hôm nay Đà Lạt đón em về
Em mang gió lạnh ở quê xa
Em mang nắng ấm vùng viễn xứ
Lau lại hồn anh có phải không?
Anh biết hôm nay em trở về
Em đem tình cũ trả lại anh
Em đem nhung nhớ trao người khác
Em đã đi rồi ... trở lại chi?
Đừng nói chi em khi gặp nhau
Đừng nhìn nhau nữa, lệ mi trào
Nhớ thương xa vắng mình em giữ
Giúp anh lê trọn kiếp độc hành.
TSN 01-06-2011
* Đà Lạt còn gọi là Petit Paris
Nhớ Anh
Đà Lạt trong sương mù em quay lại
Giữa hàng đào nay đang độ ra hoa
Hồ Xuân Hương muôn sóng tỏa gợn buồn
Qua phố nhỏ nơi anh luôn đứng đợi
Cùng đến trường ta mới chịu chia tay
Bao kỷ niệm, lòng em mãi còn giữ
Lời hẹn thề, trang tình sử đôi ta
Đừng giận em vì đôi ngã phân ly
Nắm tay cùng em đi con đường mới
Dứt độc hành song bước tới ... paradise!
Trần Hữu Chí 01-06-2011