Thơ Cảm Tác: Nửa Vầng Trăng

Tìm Nửa Vầng Trăng

Thơ Cảm Tác

NỬA VẦNG TRĂNG

Anh đã đi, em còn nơi đây,

Hồn em ngây dại, xót xa đầy,

Anh xa, xa mãi cùng năm tháng,

Một bóng đi về, tình đắng cay.

*

Chiều thu mà ngỡ giữa ngày đông,

Sao buồn, chua chát nhớ âm thầm,

Anh có biết, lòng em tan nát,

Lá vàng tơi tả, hồn bâng khuâng.

*

Bao giờ, anh trở lại hỡi anh,

Cùng nhau ta dệt lại tình xanh,

Như đã hẹn thề năm tháng trước,

Dang dở mộng lòng, khóc xuân xanh!

*

Lời thơ anh viết xót xa thay,

Đừng buồn, cô quạnh tấm thân gầy,

Đừng hiu hắt nhớ, sầu ly hận,

Em hãy tìm anh trong giấc say!

*

Em đã mơ nhiều, những đêm đông,

Sao lòng càng trống vắng, thinh không,

Tình em như chết trong hoang lạnh,

Làm sao có được Nửa Vầng Trăng!

Phạm thị Minh Hưng

Nửa đêm thức giấc âu sầu

Qua song trăng giọi lầu cao vắng buồn

Ngước nhìn muôn dặm cao xa

Trách ai sao lại trăng già phân đôi

*

Bao năm tình nghĩa lứa đôi

Thu Đông Xuân Hạ mỗi mùa yêu say

Trăng khuya vằng vặc tròn xoay

Bên em, anh đã tháng ngày sống vui

*

Nhưng rồi số phần dung rủi

Một ngày Xuân em phủi sạch nợ trần

Để lại vạn lần thương nhớ

Nửa vầng trăng mờ xoá bóng hình em

*

Thơ anh, em chẳng màng xem

Niết bàn thanh tịnh,em xa hồng trần

Anh có đôi dòng vớ vẫn

Bao tiếc thương gởi tận chín từng mây

*

Trăng ơi, hãy cho ta hay

Nửa vầng trăng đó bây giờ ở mô

Nơi đây trong cảnh quạnh cô

Còn em ở cõi hư vô mịt mù

TRẦN HỮU CHÍ