PHỞ TA
Sài Gòn có lắm chuyện kỳ
Nam-Kỳ thích phở Bắc-Kỳ mới hay,
Chuyện đó đâu phải mới đây
Bây giờ thêm phở Tuyết-Mai mới kỳ .
***
Nam-Kỳ thích mai, nào biết tuyết
Thôi đó chỉ là chuyện tiểu-tiết,
Nghe bạn rủ đi ăn cho biết
Chớ lời đồn hư-thiệt khó suy .
***
Vào tiệm phở tuy chẳng mai cùng tuyết
Có em chạy bàn trừng liếc lân-la,
Khách phương xa, ráng ra công ngồi đợi,
Tuyết-Mai nầy lại chơi nước kỳ cao
Các ông nào chỉ lo nhìn «thịt sống»
Quên phức rằng thịt dai nhách trong tô .
Phở nuốt vô, ô hô ! Nó nhão-nhẹt,
Lúc trả tiền, càng kẹt cái hầu-bao .
Giá phở quá cao làm ta tá hỏa
Bước ra ngoài, chưa tỏa hết buồn nôn
***
Tỉnh hồn, nhớ Lệ-Chi từng phán
Đói chi !! Ráng đi ăn «phở ta»
Bả ở nhà xá chi công sức
Nấu «phở nhà» thơm phức vị...yêu
Cảm hứng khi đọc bài «Phở Tuyết-Mai»
TRẦN HỮU-CHÍ