VAN EM!
1.- CÁCH ĂN MẶC, anh nào thắc-mắc
Quyền của em, chắc tợ đóng đinh
Anh nào muốn, mình đi áp đặt
«Burqa» trùm mặt, phủ cho kín mít
Từ đầu đến đít, tợ ma trơi
Nhưng áo quần nào phải chuyện chơi !
Van em! nghe anh có đôi lời
Mong em xa rời nơi quyến rũ.
2.- Thầy tu, áo cà sa chưa đủ 5.- Van em! Hãy nhớ lời anh nói
Nhưng nhìn ngoài đủ biết bên trong Thế-kỷ nầy mọi ngã đều «green»
Van em! Chớ quen trò dụ-dỗ
Để có ngày mang khổ nghe em
Áo mỏng tanh, phơi nửa lưng ong “Global warming!”, xin tiết-kiệm
Thêm cái váy, không hơn khăn mặt Năng-lượng khó tìm chớ tiêu pha
Ngắn trên trời, bó chặt đít mông Mặc như em, sức nóng tỏa ra
Khiến bao chàng cà nhông đeo sát Làm bốc lửa, bạn già hay trẻ
Theo gót em, mát mắt đảo-điên Và làm ô nhiễm sẽ tăng gia
Cặp giò thon, nắng xiên chiếu thẳng
Da mịn-màng, chẳng chốc nám đen 6.- Anh van em ! Ta nên kín đáo
Áo quần phải bao phủ tay chân
Áo mốt kiểu “DIOR”, “YVES”chẳng cần
Lụa Hà Đông anh mân mê vuốt
3.- Em hỏi anh, sao dài, sao ngắn? Lên áo dài tha thướt làm sao
Có ai nào biết chắc chắn đâu Tăng vẻ dịu-dàng bao sang cả
Đừng quá ngắn, đến đâu thì được Nghe anh tả, em đã xiêu lòng
Theo yêu cầu, anh ước-lược sơ Nhưng có chút em mong hiểu rõ
Nếu phần lưng hơi hở, còn đỡ Hôm “garden party” em có mặt
Hở phần ngực, ở cặp đào tơ Tại sao mắt anh dán chặt
Em lơ-mơ chúng sẽ bị sờ Cái cô nàng ăn mặc đúng “fashion”
Rồi em bị bất ngờ… quá thích Áo “décolleté” xuống tận mông
Còn cái váy, trịch xuống vài phân Tất cả mấy ông đều dòm liếc
Để lo rún chần-ngần lộ rõ Cái áo dài bao xiết sexy ???
Như mời chào các ngỏ khuất sau Em van anh, cứ tận hưởng đi
Làm anh phải đầu đau, bỏ ngủ Chẳng tiếc rẻ khi đi… chỗ khác
4.- Van em ! như thế là quá đủ
Xin đừng nghe lời rủ đi “ bôm”
Mông em đẹp, mồm em “perfect”
Em đừng nghe nói phét mà ham
Đi sửa mũi, làm căng đôi vú
Để có ngày nó xụ, đòng đơ