Con đừơng Khoa Hoc - Trần Hữu Chí

CON ĐƯỜNG KHOA-HỌC

Ngày anh xong Trung học

Chưa biết học ngành gì

Sau đắn-đo , suy-nghĩ

Vào KHOA-HỌC ghi tên

Quyết-định nhanh lên kẻo

Hoản-dịch, trên chẳng đợi .

***

Rồi một sáng đẹp trời

MÂY HỒNG ửng trời đông

Nơi cổng trường KHOA-HỌC

Ngày khai-trường đông-đảo

Anh chợt thấy em vào

Em dịu-dàng biết bao

Áo dài đơn-sơ mặc

Thông-minh mặt trắng hồng

Đôi bính tóc thả vòng

Trên bờ vai nhỏ bé

Đôi mắt sáng đẹp-đẽ

***

Em rảo mắt nhìn quanh Ngày đó đến với anh

Tìm nơi sẻ vào học Mười chín tuổi đầu xanh

Em nhỏ nhẹ hỏi anh Em cùng anh đã chọn

“Giảng-đường mô, anh hỉ? ” Con đường KHOA-HỌC đó

Ôi giọng Huế mến yêu Tuy khó, nhưng gắn bó

Anh mô tê đâu hiểu Bao năm dài chứng tỏ

Em chịu khó lập lại Đúng đường, rõ bước đi .

“Giảng-đường ở đâu anh”

Giọng Sài gòn chánh-hiệu ***

Em xuất sắc,kỳ thi

*** Đứng đầu hay được khen

Lòng anh bao hồ-hởi Còn anh cố gắng chen

Phấn-khởi anh đáp lời Mới có chổ mong ước

“Hướng nầy cô đi tới Giờ em cũng tới trước

Đợi tôi đi cùng với Và cũng như thuở trước

Tới giảng-đường,học chung Anh một mình lê bước, theo sau ! !

***

TRẦN HỮU-CHÍ Massy 06/10/09