TIẾC QUÁ ... EM ĐI LẤY CHỒNG ...
TIẾC QUÁ
Thôi Đừng Tiếc Nữa...
Tiếc gì có miếng trầu cau
Để cho tôi giữ hương Mai ngày nào
Miếng trầu ngày ấy ai trao
Pháo hồng ai đốt, bên rào nhà Mai
Mấy mùa lá rụng chưa phai
Mênh mông ngày tháng mà Mai không chờ
Đến ngày Mai sáo sang sông
Làm rơi hạt nắng, làm hồng hồn thơ
Đò chiều, sớm tối, ngẩn ngơ
Còn ai đưa đón trông chờ Mai đây
Mai về ta nhặt bóng đêm
Ta khơi ngọn lửa, ta têm dây trầu
Têm trầu ta biết gởi đâu?
Mấy nàng Khoa Học còn “sầu” ta không?
Không..........................................?
...........................................không?
Giờ ngồi ta lại tiếc Mai
Phải chi ngày ấy lấy “ai” cho rồi...KHSG???
CND-TSN
04 tháng 11 năm 2010
(tặng người ôm thuyền bỏ bến trong qua bến đục)
Trên trời chim bay, dưới sông cá lội,
MAI với mình không đặng liền cánh, cũng chẳng liền cành
Không vô cùng ná, cũng không vào cùng nơm
Sông qua bến đục, bến trong,
Dẫu chia trăm nhánh cũng đổ vào biển khơi .
Thế mà đông đến , thu đi
Xuân qua, hè tới...
chẳng biết mình nơi mô?
Đường đời cách vạn giang sơn
Gặp nhau phút ấy không trao chỉ hồng !
Miếng trầu là vạn câu thề ,
Mà mình không dám trao qua tay này
Bây giờ mình tiếc mình sầu
Mình than mình hận , mặc (kệ) mình MAI quên...
Lan Hoa
Thôi đừng tiếc nữa người ơi,
Trầu cau đến chậm, Mai thời phải đi,
Mai đi, Hồng đến, Cúc về,
Hoa Đào chờ đó, tiếc gì Mai xưa,
Pháo hồng đỏ ối ngõ hoa,
Người nào cũng thế, tuổi hoa không chờ.
Sang sông, trong, đục, cậy nhờ,
Biết nhau từ thuở Mai chưa biết người,
Tại sao không hỏi đôi lời?
Bây giờ mới tỏ với người sang sông.
Mai đi, người có buồn không?
Tiếc làm gì nữa, phòng không kiếp này,
Trầu cau, một miếng trao tay,
Thay lời cảm tạ tình này người cho,
Mai vàng... như lá mùa Thu,
Thơ ngắn viết vội, thôi chờ kiếp sau...!
Thiên-Thu
Canada, 04-11-2010