Ơn sâu Thầy khai phá - Ba lăm năm trôi qua

Xin gởi lại các bạn những vần thơ cũ mà tui nhớ trường nhớ thầy, nên làm hai bài này để tặng các thầy cũ và đặc biệt cho Giáo Sư Nguyễn Văn Hoàng, nhóm Vô Cơ.

TSN

Ơn Sâu Thầy Khai Phá

Cuộc đời tôi chảy dài là học tập

Học từ trường, học bạn, học thầy cô

Học kính trọng, học tình thương muôn thuở

Học, theo tôi mãi những chặn đường gai góc

Tôi chỉ được học ít ở trường Khoa Học

Nhưng nơi đây nhiều mơ ước cháy bừng

Rồi, học ngoài đời, học len lỏi, học thời cơ

Học cay đắng mới thấm cái tình cái học

Lao tù cũng biến thành trường Đại Học

Giúp đời tôi vào cuộc chiến từ đây

Dù có phải đối mặt bạn hay thù

Thì sức mạnh, niềm tin, vẫn chảy đầy huyết quản

Theo ánh nắng, hoa xoay theo lý tưởng

Vượt thác, băng ghềnh, không ngại khó khăn

Phải biết, tự hào, từ ngọn lửa mái trường

Sẽ hun đúc mãi trên chặng đường tìm lối sống

Giữ vững mái chèo, cho thuyền vượt sóng

Phải chăng là nét ngay nét thẳng ban đầu

Là hình ảnh người Thầy, là ngọn đuốc đêm thâu

Là hào quang, là tự trọng muôn đời, muôn kiếp

Ôi, bóng xế, chiều tà, chim bay về tổ

Bạn vàng ơi, tôi biết nói gì đây

Nét bàn tay còn in đậm mái sân trường

Thầy dìu dắt từng bước đi chập chững

Để đời ta đứng vững cuộc trường chinh

Để hiên ngang, hùng dũng, giữa đất trời

Để đưa nước, đưa tôi về nguồn cội

Để ơn sâu, Thầy dạy chảy vào tim

Thúc Soạn Nguyễn

Canada, 07 December 2009

**********

Ba Lăm Năm Trôi Qua

Nếu hai cõi có con đường trở lại

Mời Thầy về thăm lại mái trường xưa

Hơn ba lăm năm, gắn bó cuộc đời

Bụi phấn bảng đen, chưa hề mệt mỏi

Có những buổi chiều, không gian chợt tối

Cộng Hòa lên đèn, mệt mỏi đợi ai?

Nhưng bảng đen đầy dấu phấn ngoằn ngoèo

Thầy vẫn đứng đấy ân cần giảng giải !!!!

Đời Thầy có niềm say sưa vô hạn

Dạy học trò sao cho giỏi cho ngoan

Cho mai sau Thầy gặp lại nơi này

Các em đó, và học trò ngày ấy

Là chuyên gia, là bác sĩ, kỹ sư

Là nhà văn, là nhà báo, nhà thơ

Là tất cả, như Thầy từng mong đợi

Nhưng hơn ba lăm năm, đã trôi qua

Khoa Học xưa, các mái đầu đã bạc

Gặp lại nhau, qua chén rượu thời gian

Để nhớ thầy, nhớ bạn, nhớ người yêu ...

Bây giờ đâu đó? Thầy đâu hỡi...Thầy?

Thúc Soạn Nguyễn

Canada, 23 November 2009