Đà Lạt Quê Tôi... Đâu Rồi?
Tôi đứng lặng nhìn trời cao lồng lộng
Nơi suối ngàn ôm chặt lấy đồi thông
Mùi cỏ rau phủ kín những vườn hồng
Cơn gió thoảng nghe trong lòng lành lạnh
Tôi đi lạc bên bờ hồ sương trắng
Nhìn bờ kia là một dãi đồi cù
Nóc giáo đường ẩn hiện giữa làn mây
Viện Đại Học chìm sâu trong nỗi nhớ
Người Đà Lạt hiền hòa nhiều mơ mộng
Trải tình nhau vào “Thung Lũng Tình Yêu”
Ánh mắt em “Hồ Than Thở” lấp đầy
Ta ngụp lặn “Rừng Ái Ân” dịu ngọt
Ngọn Lâm Viên, Trường Võ Bị mù xa
In đậm nét những bước chân Bùi Thị
Để tan trường, chàng Chiến Tranh Chính Trị
Ngắm nhìn em mà ngơ ngẩn hồn anh
Tay trong tay ta vòng chợ Hòa Bình
Sau cay đắng cà phê Tùng buổi sáng
Ta dìu nhau về Trại Hầm, Trại Mát
Tìm chất chua, chất mận ngọt mùa Xuân
Lội núi băng đèo hơn mười cây số
Giữa đường đi ghé thác Da Tan La
Cho em dựa vai tôi, chân khuấy nước
Thác Pờ Ren dừng lại trong môi em
Đồi “hai mộ” điêu tàn theo năm tháng
Thác Cam Ly rỉ giọt dưới trăng mờ
Hẹn chiều tàn Vườn Bích Câu dạo gót
Vẳng trong đêm Linh Sơn Tự ngân rền
Tan sương lạnh, chuông nhà thờ rung nhẹ
Để Giáo Hoàng Học Viện chợt bừng lên
Cho tình thương dào dạt sóng tình thương
Cho tự do cao vút tận ngàn phương
Không nhắc nữa eo ôi sao nhớ quá
Dĩ vãng về để nỗi nhớ tuôn đi...
TSN Canada 5 tháng 4 năm 2011
Ghi chú:
- Bùi Thị: Trường nữ trung học Bùi Thị Xuân
- Thác Da Tan La: Thác Datanla
- Thác Pờ Ren: Thác Prenn
- Cho những ai từng sống, từng ghé qua và từng có kỷ niệm về Đà Lạt.