Họa Vận Phủi Áo Ra Đi - Nguyễn Thúc Soạn & Trần Hũu Chí

PHỦI ÁO RA ĐI

ANH... EM...

Hảy (xích) lại gần đây thêm tí nửa Gió xuân lạnh , áo em mặc đủ ấm

Phút chia tay anh muốn nhủ đôi lời Anh đừng (xích) gần , lấm áo em đi

Để khơi dậy hoa tình vừa chớm nở Em suy-nghĩ kỹ , lòng hơi bức-rức

Chứ vội chi ? em dứt áo chia-lìa !!... Ta chia tay , chấm dứt những ngày vui

EM... ANH...

Em khẻ bảo ,…anh, còn gì… gì nửa ? Hồng-trần cát bụi , bao tình nặng

Đừng anh ơi , xin đừng tự dối mình Phủi áo ra đi , chẳng thoát vòng

Đừng giận-hờn đừng oán-trách chi em Yêu thương ràng buộc , trong nổi khổ

Đừng nhỏ lệ khi duyên-tình không trọn Em mong tìm , chổ khác khá hơn

Dầu vẩn biết đường đời còn nhiều nổi Ôi mộng-ão ! hờn ghen oán-trách

Nổi đắng cay , nổi nhớ với nổi thương Anh chẳng còn cách giữ em thêm

Nổi…., nhiều gai , nhiều sỏi , nhiều ghền Trong tình-yêu nếm mùi cay-đắng

Nhiều , nhiều quá …em làm sao tính được ? Anh dặn lòng , chẳng tiếc , chẳng vui

Anh , em…đi…đây , thôi… em đi đây Em cứ đi ! phủi áo mà chi

Em đi…em đi…đi mãi…nghe anh… Nên giữ lại , chỉ chút hương thừa

Can-đảm nhé…anh , em rời…anh đó Những ngày tháng , chứa-chan tình-ái

Đừng trách chi em , đừng hờn chi em… Nhìn lên , vòm hoa Mai rực nở

Anh… ơi… !!!! Thiên-thanh hương thở , nhẹ lòng sao

Hoạ-vận

THÚC - SOẠN NGUYỄN TRẦN HỮU-CHÍ

Québec CANADA Massy FRANCE

08/10/2009 09/10/2009