SAIGON, Người Tình Muôn Thuở
Lâu quá chưa về thăm em được!
Bên song tù, em có lạnh lắm không?
Đừng hờn anh đã xa xa quá
Saigon ơi, em vẫn mãi trong anh
Hòa trong máu cho anh từng giọt sống.
Ngày anh đi em gục đầu ủ rũ
Mang mưa về theo gió nghẹn ngào
Đất trở lạnh gập ghềnh theo từng bước
Hôn em nhẹ, anh gửi hồn ở lại
Saigon ơi, em sẽ mãi trong anh
Những ngày dài chia nhau niềm đau khổ
Em trong tù, anh một kiếp lang thang
Không còn tên để giữ cho ngày mai
Vẫn yêu thương để chấp nhận cực hình
Saigon hỡi, anh đau cùng em từng hơi thở
Nước mắt em đã thành giòng sông khổ
Mưa vẫn về thêm nước cho sông
Cho trôi hết những muộn phiền đau nhục
Saigon ơi, nhớ quá những đêm trăng
Mưa và gió quyện cùng sông ra biển
Saigon - ngủ đi em chờ ngày mai giông bão
Cho mộng tràn theo sóng vỗ về
Giòng sông cũ bừng lên muôn khúc nhạc
Đường phố xưa màu đổi sang tên
Và Saigon - em vẫn mãi là em.
Nguyễn Minh Đối