Huế Thương
Huế thương ... có dãy Ngự-Bình
Có thôn Vĩ-Dạ, có đàn Nam-Giao
Có đồi Vọng-Cảnh trên cao
Nhìn sang Ngọc-Trản núi cao hữu tình
Nguyệt-Biều, Gia-Hội, Hương-Bình
Thanh trà xanh trái ... nặng
cành trỉu đưa
Cột đình La-Chữ năm xưa
Hồi chuông Diệu-Đế buồn vương
não lòng
Ngự-Viên hoa lá phủ trồng
Bóng nàng Tôn Nữ dạo lần gót
sen
Phú-Cam làng nón thân quen
Kim-Long khách đến ... dùng
dằng chẳng đi
Mưa trong nắng đục mần chi
Nước sông An-Cựu lững lờ nổi
trôi
Nắng chiều xuyên hạt mưa
rơi
Lưới chài cửa Thuận chập chờn gần xa
Dập dìu phố chợ Đông-Ba
Cấm-Thành bụi bám ... thềm dần rêu
phong
Đầm sen hồ Tịnh thanh trong
Vân-Lâu, Hòn-Chén ... chạnh
lòng người đi
Hàng thông Văn-Thánh xanh
rì
Chân chùa Linh-Mụ ... trống hàng
điểm canh Lá bàng Võ-Thánh thắm xanh
Bao-Vinh phố cổ ... khói mờ tỏa
xa
Long
lanh bóng nguyệt trăng tà
Chòng chành sóng
nước thuyền ai xuôi dòng
Hương-Giang ... nước ngọc hòa
trong
Giọng hò điệu
lý Nam-Ai não buồn
Cảnh-Dương sóng biển mưa nguồn
Phong-Điền hương nội ... quê
mình là đây
Hải-Vân ... ẩn hiện chân
mây
Hương-Trà hiu hắt ... nỗi buồn chiều
đông
Trường-Tiền nối nhịp tri âm
Thanh-Toàn cầu ngói ... ngõ
về khuất xa
Phú-Bài mây nước bao la
Kim Luông, Long-Thọ ... gửi trao
chút
tình
Ðường về Cầu-Ðất quê mình
Ngàn trùng muôn dậm ... chim về
tổ xưa
Làng quê, đất khách bao mùa
Hiền-Lương chốn cũ ... dạ
lòng xót xa
Tuổi đời ... bóng đã xế tà
Ngày về quê cũ ... nhạt nhòa mờ sương
Dõi trông về chốn cố hương
Gửi theo cánh nhạn ... mấy câu tương
phùng....
Như
Tuấn
|