Lời Dâng Thầy
-Kính tặng Thầy Nguyễn Thanh
Khuyến-
Giáo sư Hóa Học Trường Đại Học
Khoa Học Sài Gòn
Bài thơ này con viết ngợi
ca,
Thầy Kính Yêu, bao năm cách xa,
Hôm nay, gặp Thầy, duyên kỳ
ngộ,
Bỡ ngỡ, mừng vui, lòng xót
xa,
--Thầy ơi,
Bậc anh tài, con hằng ngưỡng
mộ,
Ngày- tháng giảng đường xưa...Thầy
dạy dỗ,
Giờ đây, sao tiếc nuối vô bờ,
Bốn mươi mấy năm,như giấc mơ!
*
Bao lớp sinh viên đã xa rời,
Thầy còn dong ruổi, vẫn chưa
ngơi,
Ngày ngày đứng lớp gieo nguồn
sáng,
Gieo mầm ước vọng mới cho đời...
*
Giờ, Thầy, tuổi đã tám mươi
ba!
Dâng trào lòng con nỗi xót
xa,
Thời gian nghiệt ngã, mang
đi cả,
Một thời trai trẻ, đã phai
nhòa!
*
Nhìn Thầy, nào ai biết được
đâu,
Thầy, Tiến Sĩ, bốn mấy năm về
trước,
... Bao năm tháng, thầy tận
tâm dìu dắt,
Lớp lớp sinh viên, những bước
khởi đầu...
( Lòng nghẹn ngào, sao thời
gian qua mau!)
*
Bên Thầy, tóc chúng con cũng
bạc,
Bụi thời gian... vướng vất
mái đầu,
Cuộc đời, bao sóng gió bể
dâu,
Con mong sao, Thầy sức khỏe
bền lâu,
Thầy ơi,
Một đời, con nguyện giữ ơn
sâu...
Phạm Thị Minh-Hưng
|