Bụi
Đỏ Đợi Chờ
Em
đi ngàn nẻo đường xa,
Cách
ngăn núi biếc, biển ngà chia phôi,
Còn
đâu yêu dấu một thời,
Mây
trời ngăn lối, rối bời bước chân,
Si
mê bụi đỏ, chợt gần?
Châu
về hợp phố, ngại ngần trăng sao?
Hãy
về một sớm, nắng đào,
Cà
phê trắng, ngát hương, chào bước Em...
Giọt
sương đọng ngọn cỏ mềm,
Long
lanh trong ánh bình minh, đợi chờ,
Gót
son em nỡ hững hờ?
Để
ai trông ngóng, mắt mờ, lắt lay,
Dẫu
cho mưa nắng chốn này,
Dẫu
cho bụi đỏ phủ đầy lối xưa,
Dã
quỳ mòn mỏi, ơ thờ,
Rừng
thông, xao xác lá thưa, cuối mùa,
Cao
su lá rụng cành trơ,
Đâu
lời hẹn ước, tình thơ thuở nào,
Trăng
tròn, trăng khuyết hư hao,
Xoay vần nhật nguyệt, biết bao tháng ngày,
Héo
hon, vàng võ thân gầy,
Ngày
về, em có đắm say tình nồng?!
Phạm thị Minh-Hưng
|