Chiều Hậu Giang
Buổi chiều băng ngang Hậu Giang, giòng sông lại đục
phù sa mùa nước đổ. Nắng đỏ đường chân trời ...
Những đêm thao thức bên giòng sông càng hiểu câu
vọng cổ chính là dòng Cửu Long âm thanh. Khi róc rách tươi vui,
khi trầm đục trầm tư, khi nghèn nghẹn thở than ... Bài vọng cổ hay chất chứa
bao nhiêu tâm sự của dòng đời ...
Cố nhân ơi ! Cố nhân ! Tiếng đàn năm xưa đánh thức
tâm tư, rồi chở tâm tình mãi miết ra đi. Và câu vọng cổ mang tình yêu theo dòng
sông băng băng ra biển. Chiều hôm nay, nắng đỏ đường chân trời bỗng dội trong
ta nỗi nhớ nhung khôn tả. Như tiếng xề rớt lại nơi góc khuất tâm hồn ...
Lê Học Lãnh Vân - Tháng 10 năm 2010
|
Trang
chính
Trở về đầu trang
Trang kế tiếp
|